ĐỨA BÉ, CON CÁ, CÔ T
Hồi còn thanh niên, ông nội tôi là công nhân đường sắt. Nhiều đêm có mấy gã đi nhậu về, cứ say là nằm lăn trên đường rày, thế là tàu chạy ngang cán đứt đầu, đứt mình. Những chuyện như thế thường tình xảy ra. Kể từ đó dân sống gần ga xôn xao đồn đại có ma có quỷ. Những câu chuyện truyền miệng nổi tiếng như là ma che mắt, ma đòi mạng, ma cụt đầu, và còn rất nhiều loại ma khác nữa nghe đến vẻ hoang đường…
Chỗ nội đứng cai quản đêm về ít ai qua lại, hễ có người bị tàu cán là nội tự lấy cái bao hốt từng khúc thịt, cái tay, cái chân, có khi cái đầu bỏ vào, rồi chờ đến sáng gia đình nạn nhân đến nhận.
Hôm nọ, nội và người bạn đứng ở ga, hai người đứng hút thuốc và nói chuyện. Lúc đấy tiếng kèn của tàu kêu lên: Teeeeeee…….Teeeeeeeeee………!!! Biết là tàu gần đến ga, nhưng ga này nhỏ nên tàu không ngừng, mà vẫn tiếp tục chạy. Gần đến nơi tiếng kèn to hơn, tàu vẫn chạy với một tốc độ như chớp, bỗng bên kia, đối diện chỗ nội đang đứng, có một em trai nhỏ chạy ào ra giữa đường, ông nội và người bạn thấy thế mở miệng chưa kịp la lên thì nghe: Bốpppppp!!!!!!!
Đoàn tàu đã khuất, ông nội và người bạn trợn mắt sửng sốt, chạy lại bên xác đứa bé, toàn thân máu me ướt đẫm, còn đầu của em thì đã vỡ nát phần trên. Nội với người bạn mới ôm em vào cổng ga, cho nằm xuống rồi lấy chiếu che lên. Sáng hôm sau đi khắp từng nhà hỏi thăm mới biết gia đình của em sống ở gần ga. Cha mẹ em lúc ấy đi xa làm ăn, để con cái ở nhà cho người quen trông nom. Chuyện của đứa bé bị tàu tông nghe xong ai cũng kinh sợ, kể từ đó những hộ gia đình sống gần ga cũng cảnh giác hơn đối với con cái. Có hôm một mình đứng canh gác ở ga, nội thấy chú bé đó hiện về, đứng bên kia đường nhìn nội, nhìn nội một hồi rồi chú bé khuất trong bóng tối. Thật sự lúc đó nội mới tin là có vong linh. Nghề của nội là canh gác về đêm, thấy những trường hợp như vậy không hề hấn gì, nội chỉ thở nhẹ rồi nói: Bình thường thôi……
Có những chuyện huyền bí không thể giải thích hết, những chuyện tâm linh chưa thấy thì chưa tin, xảy ra đến với người này, người nọ, gia đình này, gia đình kia. Và cuối cùng vấn đề đó cũng đến với gia đình tôi.
Buổi chiều hôm ấy, cô Ba mang cá qua biếu cho gia đình tôi. Thời gian đó cô Ba của tôi là dân buôn bán cá, hễ khi có cá tươi, cá ngon là để dành. Cô Ba và anh họ mang cá qua, ba mẹ, anh và tôi chạy ra xem. Hai anh em lúc đó nhìn con cá thích thú lắm, vì trong đời chưa thấy con cá nào mà to như vậy. Tôi cũng không nhớ là giống cá gì, nhưng thật sự mà nói con cá to khủng khiếp! Ba tôi đứng nhìn hớn hở: U chao… Cá ngon, cá ngon! Cá này luột chấm nước mắm nhậu là hết xẩy!
Ba lấy dao làm thịt con cá, tôi với anh đứng xem, mấy đứa con nít thấy cá to chạy qua đứng nhìn. Nhìn ba làm cá đến ớn lạnh, trông rất ghê, không biết lý do vì sao, chắc có thể vì mùi cá quá tanh đến nỗi phải kinh. Hôm đấy làm cá xong mẹ đem biếu hàng xóm, còn một mớ ba đem luột rồi rủ bạn bè đến nhà nhậu.
Nhậu xong, mọi người ra về. Ba xỉn lắm rồi, nên ngủ quên lúc nào không biết. Mẹ ở sau bếp dọn dẹp, hai anh em ở trước chuẩn bị đi ngủ. Tự dưng nghe tiếng rên, nhìn qua thấy ba mở mắt, vùng dậy, mắt trợn to, mặt đỏ choét, hai tay ôm đầu rồi la lên: ĐM….. Đi ra!!!…. Đi ra!!!….. Cút ra!!!…. Cút ra khỏi tao!!!!!!!!!!!
Sắc mặt của ba tôi lúc đó ghê gớm và hung lắm, thấy khiếp quá hai anh em mới la lên: Mẹ ơi!!! Mẹ ơi!!! Ba bị gì kìa!! Ba bị gì kìa!!!!!!!!!
Mẹ ở nhà sau vứt đống chén bát, chạy lên nhà trước, Cô Tám cô Tư nghe om xòm chạy qua, mấy nhà hàng xóm cũng vây đến, trước mắt mọi người là ba đang ôm đầu la hét, tay chân quơ qua quơ lại: đi ra, đi ra!!!!!!
Mẹ, anh, tôi, và mọi người chằm mắt đứng nhìn, nhưng không ai biết chuyện gì đang xảy ra với ba tôi, đến khi chịu không được, ba tôi lấy đầu đập vô tường: Bốp!!! Bốp!!!!!!
Mọi người la lên: Trời ơi! Ôm lại, coi chừng chết đó, coi chừng chết đó!!!!!!
Mẹ đứng nhìn xanh mặt, định chạy lại kéo ba tôi, nhưng tay chân ba vung quanh, hung hăng vô cùng. Trong đám có bác trai hàng xóm xông vào, thốt lên: Hắn bị ma nhập!!! Mau mau đi kêu thầy đến!!!!
Mẹ kêu anh chạy qua nhà hàng xóm kêu thầy, khi thầy vừa đến mọi người tránh ra hai bên, thầy chạy vào, đốt nhang, đọc thần chú lẩm bẩm gì đó, tay chân chỉ qua chỉ lại, trong vòng chưa đầy một phút ba tôi té ào xuống đất, nhắm mắt, bất tỉnh.
Mẹ kể lại sự việc, thầy mới nói: Có lẽ vì ăn con cá, nên bị vong nhập, vong hành.
Mọi người đứng bên sửng sốt: Thôi rồi!…. Chắc là cá ăn thịt người đấy, chú hắn ăn phải nên bị hành đấy thôi.
Cô hàng xóm tiếp lời: Buổi hôm dưới chợ có người mổ con cá, to lắm, tương tự như con này. khi mổ ra thấy ngón tay, trên ngón tay còn có chiếc nhẫn, bởi thế khi ăn mấy loại cá khổng lồ này phải đề phòng.
Mọi người ra về, nhà tắt đèn ngủ, ám ảnh trong tôi với anh hai vẫn còn chưa hết, đêm nằm ôm mẹ kín mít. Sáng ngủ dậy thấy hai tay xước da, trán thì bầm tím, ba mới hỏi: chuyện gì đã xảy ra hôm qua. Kể lại mới biết, từ đó gia đình tôi cũng không dám ăn mấy loại cá khổng lồ đó nữa. Nhưng có một điều rất kì lạ, hôm đó ai cũng ăn cá, mọi người không hề bị gì, chỉ mỗi ba tôi lại bị hành thê thảm. Mẹ tôi thì nghĩ chắc do hai vong linh trước nhà hành. Thật sự trước sân nhà tôi có hai ngôi mộ vô danh, lâu đời lắm rồi. Khi tìm đến mảnh đất này, cất căn nhà lên, ba mẹ xem hai ngôi mộ như gia đình. Cũng thắp nhang hằng ngày, cũng đốt vàng mã, nên tôi nghĩ họ không phù hộ thì thôi, chứ không đến nỗi hại gia đình tôi.
Nhắc đến những ngôi mộ vô danh, khu tôi sống nhiều vô số kể. Nhà tôi thuở ấy tứ bề đều là mồ mả, sau lưng là nghĩa trang, trái phải rải rác vài căn nhà. Ngày nay, dân trong xóm vì muốn lấn đất nên không màng sống chung với những xác chết trong nghĩa trang. Có nhà xây trên những ngôi mộ bị bỏ hoang lâu năm, có nhà vài ba ngôi mộ ở trước hiên, và thậm chí có vài căn nằm tuốt đằng xa một mình, xung quanh chỉ có mồ mả. Sống ở nghĩa trang, đêm về thấy ma thấy quỷ là chuyện thường tình, nhưng đất đai trong xóm bây giờ rất quý hiếm, thà bị ma quỷ hù vài lần rồi thôi, chứ không dại gì vứt đất vứt nhà dọn đi chổ khác.
Có một hôm, trời vừa hừng sáng, mọi người trong xóm la lên: Có người chết!!! Có người chết!!! Tất cả mọi người đổ ùa xuống cổng chùa. Thế là trong xóm lại có người vửa ra đi. Cô gái tên T, gần 30, thắt cổ tự tử dưới cây vú sữa, vừa chết tối qua.
Được biết ước mộng lớn nhất của cô là định cư nước ngoài. Gia đình bao phen tận tâm giúp đở nhưng đều thất bại hết lần này rồi lần khác. Từ đó cô đâm ra chán nản, cau có. Cho đến nay mọi người cũng không biết lý do tại sao cô phải tìm đến cái chết. Người dân đồn đại con tinh ở cây vú sữa bắt cô đền mạng.
Cái chết của cô H để lại nhiều ám ảnh những năm qua, nay lại đến với cái chết của cô T. Dân trong xóm nói hay bắt gặp người con gái ngồi dưới gốc cây. Người thì nói cô H còn vương vấn nên lại tìm về, người thì nói đấy là cô T dưới cây vú sữa.
Gia đình cô T đính chính: Chúng tôi cũng hay thấy con gái hiện về, có đêm ngồi dưới gốc cây, và có đêm đứng khóc thảm thiết…..