Nói xong Tiểu Hoa lia camera ra xung quanh bốn phía vách đá, Bàn Tử chiếu sáng cho hắn. Tôi thấy vách đá, màn hình chợt lóe lên nhưng vẫn có thể nhìn thấy được trên vách đá nơi đó không có cái
bóng nào cả.
Màn hình vòng trở lại, Tiểu Hoa tiếp tục nói:” trong vách tưởng ở đây không có gì cả, chúng tôi đập thử thì phát hiện bên trong rất cứng rắn, rõ ràng là có người phát hiện ra Bàn Tử có thể đi ra từ đường này nên
đã chặn nó lại rồi.”
Màn hình chiển về phía sau lưng Phan Tử, đó là một khe đá sâu không
thấy đáy:”hai đầu khe đá đều bị chặn kín, chúng tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, giờ là bảy giờ mười hai phút-” nói xong, đột nhiên màn hình
chớp lên, tiếp theo là hình ảnh Phan Tử bước tới, anh ta thở dốc nói với Tiểu Hoa:” đừng quay nữa, không còn thời gian đâu.”
“Phải ghi lại, nếu không chúng ta coi như sẽ chết vô ích mất.” giọng Tiểu Hoa vang lên.
Bàn Tử nhíu mày một cái, màn hình vừa đảo lại về phía Tiểu Hoa:
“Được rồi, giờ tôi sẽ cho ngài xem một thứ. Ánh sáng!”
Màn hình bắt đầu điều chỉnh, khoảng cách dần thu hẹp lại, hai bên
vách đá được ánh sáng khuếch đại lên, sau đó màn hình tiến lên phía
trước, chúng tôi liền thấy được trên vách đá không phải là không có bóng đen nào, mà là chỉ toàn bóng đen mới đúng.
Chúng tôi dùng đèn pin soi lên vách đá thấy được một bóng người rất
lớn, chỉ là trên điện thoại quay lại nhìn không rõ, nhưng chúng tôi vẫn
có thể đoán được kích thước nó như thế nào.
Nó tối thiểu phải cao gấp bốn người, không dưới một mặt vách đá này,
dường như từ trên đỉnh và hai bên vách đá toàn bộ đều bị bóng đen đó vây quanh. Chúng tôi có thể nhận ra rõ ràng là bóng đen khổng lồ này có tay chân phát triển vô cùng dài. Giống như bị kéo giãn ra vậy.
“Thứ này đang di chuyển ra ngoài với tốc độ rất nhanh, ước chừng là
bắt đầu xuất hiện sau nửa tiếng chúng tôi bị nhốt ở đây, với tốc độ này
thì chỉ sau mười phút nữa thôi nó sẽ chui từ trong vách đá này đi ra.
Thứ này vừa nhìn cũng đoán được là vật thể sống, giờ chúng tôi đang
chuẩn bị tiên hạ thủ vi cường, trước khi nó đi ra, xem xem có thể giết
chết nó hay không. Nhưng không biết nó rốt cục là cái giống gì, cho nên
họa phúc khó liệu.” Tiểu Hoa tiếp tục nói, “bất kể là ai, nếu như ngài
tới đây mà thấy cái bóng đen như này, nhất định phải cẩn thận coi
chừng.”
Nói xong, chợt nghe thấy Phan Tử rống to một tiếng:” nham xác (xác
trong đá) tách ra rồi, mọi người chuẩn bị!” màn hình lay động mồi hồi,
tiếp theo liền tối đen.
Theo thói quen tôi tưởng là điện thoại xảy ra vấn đề, quơ quơ lên mới phát hiện là hết video rồi. Rất nhanh sau đó màn hình lại sáng lên, giờ lại trở về với danh mục chọn video.