Bạn đang đọc: Đạo Mộ Bút Ký

Quyển 8 – Chương 22

25/12/2023
 
 

Bàn Tử không dám làm gì với mặt gương kia, đành
theo đường cũ trở về. Thế nhưng chuyện cũng không thuận lợi như vậy, anh ta theo đường cũ đi mất mấy giờ cũng không tìm thấy cửa ra kia.

Đường hầm vốn rất bình thường, nhưng hôm nay lại đi mãi không hết,
bất luận Bàn Tử chạy thế nào, kêu to ra sao, trước mặt anh ta vĩnh viễn là một đường hầm tối đen.

Lúc ấy Bàn Tử nảy sinh một cảm giác, đường hầm này là vật sống, nó có thể tùy ý thay đổi hình dạng để trêu đùa người ở bên trong nó, có thể
hành vi của bọn họ đã chọc giận nó, nó muốn dùng cách này khiến cho bọn
họ chết đi trong tuyệt vọng.

Chạy đến lúc sắp tuyệt vọng, bỗng nhiên Bàn Tử thấy được cứu tinh.
Bàn Tử thấy trên thạch bích của đường hầm phía trước xuất hiện hố sâu mà anh ta cho nổ lúc trước.

Anh ta nhớ vị trí của hố sâu kia, hẳn là nằm ở đầu đường hầm chỗ cửa
vào. Đường hầm đúng là đào vào trong núi, mà đoạn vách núi nham thạch
này cũng không rắn chắc.

Lúc này Bàn Tử phát huy hết sức lực, đem tất cả thuốc nổ trên người
chia làm mười phần, nhất định phải nổ ra một con đường. Anh ta đi vào
bên trong lỗ sâu khoảng sáu, bảy thước, mặc dù không nổ ra một con
đường, nhưng ở giữa nham thạch lộ ra một cái bóng.

Anh ta nhớ tới kinh nghiệm lúc bị nhốt trong động, trực tiếp cho nổ
phía bên ngoài bề mặt đá, những ảnh người bên trong kia sẽ bị đá đè
chết, sau đó đi vào trong cái ngách đá mà bọn chúng vừa hoạt động, một
đường bò đi, liên tục hướng phía bên trong bò liền mấy ngày, quả nhiên
tìm được đường ra. Nhưng Bàn Tử không nghĩ đến, đường ra nhỏ như vậy.
Anh ta chen mãi cũng không ra được, đành nằm ở chỗ đó chờ đợi. Đợi bốn
ngày, sau đó chúng tôi tới.

Tôi nghe hết lời tự thuật của Bàn Tử, cảm thấy có chút thất bại, hơn
nữa từ tận đáy lòng tôi xuất hiện một cảm giác cực đoan, vô cùng không
thoải mái. Đó là một loại lạnh lẽo, lạnh lẽo cực độ. Tôi biết rõ loại
lạnh lẽo này từ đâu sinh ra. Bàn Tử kể lại, bao gồm tất cả các chi tiết
đều làm cho tôi có một loại cảm giác đã từng trải qua.

Thực ra, không chỉ là trải qua, thậm chí là thuộc lòng.

Tất cả kinh nghiệm của Bàn Tử ở sơn động này, cùng kinh nghiệm của
chú Ba trong huyệt mộ dưới đáy biển quá giống, thực sự là giống nhau như đúc. Năm đó, chú Ba ở dưới đáy biển, cũng tiến vào tình cảnh vô cùng
quỷ dị, sau khi chú Ba ngủ một giấc tỉnh lại, phát hiện tất cả mọi người đều biến mất hết cả, hơn nữa chỗ chú Ba nằm cũng thay đổi. Chú Ba cũng
tự mình phát hiện ra hiện tượng kì quái, sau đó một mình thoát ra khỏi
chỗ đó.

Trong lòng tôi có chút bối rối, bởi vì tôi có để ý tới những đầu mối
không rõ ràng này, nhưng dường như có thể khẳng định – bất kể là trong
huyệt mộ dưới đáy biển, ở Vân Đỉnh Thiên cung hay ngay trong nơi này,
phong cách “bẫy rập” rất giống nhau.

Dựa theo những hiểu biết lúc trước, những kỹ thuật này gần như đều
xuất phát từ quỷ thủ thần thông Uông Tàng Hải. Năm đó, Uông Tàng Hải là
người đầu tiên tu sửa Vân Đỉnh Thiên Cung, sau đó lại tự xây dựng nên cổ mộ dưới đáy biển cho mình. Cuối cùng, kỹ thuật gần giống như vậy lại
xuất hiện tại đây.

Trong lòng tôi có rất nhiều phán đoán vụn vặt, tôi không biết Uông
Tàng Hải có phải ngọn nguồn của những kĩ thuật này không. Nếu đúng là
vậy, người này thực sự là lợi hại. Nhưng đồng thời cũng có thể thấy bản
thân ông ta là một người thợ thủ công thiên phú. Thời điểm ông ta giúp
vua Đông Hạ tu sửa Hoàng Lăng, ông ta đã học tập nhiều kết cấu thiết kế ở tòa hoàng lăng dưới lòng đất kia, sau đó đem dùng lên việc xây dựng cổ mộ dưới đáy biển.

Uông Tàng Hải không thể nào sống tới giờ được, kỹ thuật này của ông
ta đã được truyền lại cho Trương Gia Nhân hay là truyền lại cho Phong
Cách Lôi?

 
 

The comment box
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Loading...