Trước đây đã từng xảy ra chuyện tương tự làm tôi sởn da gà, Muộn Du
Bình cũng ngây ra mà nhìn với ánh mắt đầy nghi hoặc, chưa biết chừng hắn có cảm giác giống tôi.
Ở đâu nhỉ? Tôi đã từng thấy cảnh này ở đâu, hay từng thấy tình cảnh tương tự như vậy ở đâu rồi?
Tôi ra sức hồi tưởng, suy đi nghĩ lại mà vẫn không tài nào nhớ ra,
chỉ biết rõ mình từng thấy cảnh tượng này cách đây không lâu, hơn nữa đi kèm với cảm giác thân thuộc còn có một loại cảm giác “không đúng”. Hiển nhiên ấn tượng trong tâm trí tôi vẫn không hoàn toàn trùng khớp với nơi này.
Bàn Tử vô tâm vô phế, cởi sạch đồ chỉ còn mỗi quần đùi rồi nhảy xuống nước bơi. A Quý cẩn thận hơn, hồ nằm trong núi vốn là điềm chẳng lành
nên không có việc gì thì hạn chế bơi lội.
Trở lại bờ, chúng tôi cởi giày và quần ướt đẫm ra, Bàn Tử phụ A Quý
dựng lều che mưa. A Quý đi đốn củi trở về, Vân Thái giúp nấu cơm, tôi
uống nước xong mới nhớ ra mình đã gặp thế núi này ở đâu.
Hình dạng và cảm giác về ngọn núi này
không ngờ lại khá tương đồng với cảnh núi chúng tôi nhìn thấy khi vọc
nước ở dòng suối ven thôn, đường nét và hướng núi đều giống nhau như
đúc; có khác chăng là khi đó chúng tôi ở dưới suối, còn giờ thì ở trong
hồ, điều này khiến tôi phải sững sờ trong giây lát.
Khi đó tôi đã cẩn thận quan sát cảnh vật xung quanh khe nước; đừng
nhìn Muộn Du Bình có vẻ mất tập trung mà nhầm, hắn chắc chắn đã thu tất
cả vào trong mắt. Còn sự chú ý của Bàn Tử lại dồn hết lên những cô bé
kia, hèn gì không phát hiện ra.
Thật thú vị, bàn tay tạo hóa thật diệu kỳ, không biết đây chỉ đơn
thuần là trùng hợp hay do nguyên nhân địa chất nào đó mà thành hình.
Sau đó tôi, Bàn Tử và Muộn Du Bình bắt đầu đi quanh hồ để thăm dò.
Hồ cũng chỉ còn rộng khoảng hai sân đá banh, đi một lát là xong. Dưới đáy hình như toàn là đá tảng nhưng thành hồ rất dốc, xem ra lòng hồ
cũng khá sâu.
Tôi luôn có cảm giác sợ hãi một cách khó hiểu đối với những hồ nước
sâu. Có câu nước cạn không chứa rồng, nước sâu tất có quái, lòng nước
sâu cho thấy dung tích của hồ không nhỏ như chúng ta thấy từ bề mặt, mà
có thể còn chứa đựng thứ gì kỳ quái bên trong. Trên thế giới có biết bao nhiêu hồ lớn chứa thủy quái, tuy bề mặt chúng không rộng nhưng lại rất
sâu. Dù không có gì kỳ quái thì chỗ nước sâu cũng dễ có cá lớn, thi
thoảng vào mùa nước lên sẽ phát hiện vài con cá khổng lồ.
Không thấy vết tích xương cốt rõ ràng, song những viên đá này đều nhỏ vụn, trong hơn 40 năm mực nước nơi này lên xuống vô định, đá núi không
ngừng lăn xuống, những mảnh xương này kia có thể nằm bên dưới lớp đá.
Chúng tôi phán đoán tình hình lúc đó, dựa theo lẽ thường thì có lẽ
đội khảo cổ dựng trại ở bờ nam. Bờ bên kia là núi, có nguy cơ gặp đất đá bùn lầy trôi xuống, vậy thì khu vực chúng tôi muốn tìm hẳn là bờ nam.
Đây là một công việc đồ sộ, may mà còn dẫn theo vài con chó, nhưng
cũng chẳng biết có tác dụng gì không. Thi thể ngâm nước chừng ấy năm
nhất định đã thành xương trắng, có lẽ trông cũng từa tựa đá tảng.
Ăn cơm trưa xong, A Quý đi thăm thú xung quanh xem có món gì tốt.
Chúng tôi bắt đầu tìm kiếm trong khu vực, Vân Thái giặt mớ quần áo đẫm
mồ hôi giùm chúng tôi. Vùng ven hồ rất rộng, tôi, Bàn Tử và Muộn Du Bình chia nhau mỗi người một khoảnh mà tìm kiếm.