Editor: Biển
*****
Ngây ngây ngẩn ngẩn cả đoạn đường, đột nhiên phát hiện đằng trước xuất hiện một người nào đó, chẳng mấy ai có thể kịp phản ứng.
Chúng tôi bất giác lùi về phía sau muốn
giữ khoảng cách với người kia, nhưng nhất thời cả hai đều không nhấc nổi chân lên, chỉ cảm thấy kinh hoàng, thân thể cứng đờ ra.
Lão Dương can đảm hơn tôi một chút, hít vào một hơi thật sâu rồi hô to: “Ai… ai đó?”.
Người kia không hề phản ứng, cũng không nhúc nhích, giống hệt như một tảng đá.
Lão Dương hạ giọng hỏi tôi: “Cậu xem, sao hắn lại không thèm chú ý tới chúng ta? Lão Ngô, chẳng lẽ ông già Lưu
kia nói đúng, gặp phải âm binh rồi sao?”
Một cơn gió lạnh thổi qua, tôi thoáng
tỉnh táo lại, liền đáp: “Đừng hoảng, nếu là người thì không việc gì phải sợ, chờ chúng ta thấy rõ ràng hẵng nói!”, dứt lời tôi lấy đèn pin chiếu về phía đó.
“Người” kia mặc một bộ quần áo cổ quái,
để lộ ra cánh tay màu xám trắng, đứng ngây ra giữa đường đi, trong bóng
tối giữa khe núi âm u, nhìn có vẻ quỷ dị vô cùng. Đèn pin chiếu trên
người kẻ đó, hắn lại không hề nhúc nhích.
Lúc này tôi lại phát hiện có chỗ bất thường.
Thì ra trên cơ thể người này bao phủ một lớp rêu xanh biếc.
Trừ rùa đen thì đúng ra chẳng có loài nào để cho rêu xanh mọc trên người mình mới phải chứ? Tôi nhìn kỹ lại mới
thấy “Người” này không phải bằng xương bằng thịt mà dường như được điêu
khắc nên từ đá, chỉ là người đá này được điêu khắc quá mức sinh động,
trong cảnh tranh tối tranh sáng thế này rất dễ bị nhìn nhầm thành người
thật.
Dù vậy tôi vẫn không cười nổi, người đá
này được tạo hình quá sắc sảo điêu luyện, chạm khắc giống hệt như thật,
dù chúng tôi đã nhìn ở khoảng cách rất gần vẫn có cảm giác sợ hãi, đầu
đổ đầy mồ hôi lạnh.
Chờ nỗi sợ hãi qua đi, sau đó chúng tôi
mới thấy nửa thân dưới của “Người đá” bị chôn trong đống đá vụn, có lẽ
là do phần đá ở trên bị sạt lở, nó cũng bị rơi xuống theo. Tượng đá chỉ
còn lại cổ, không có phần đầu. Tôi ngẩng nhìn lên quả nhiên thấy vách
núi thẳng đứng bên trên có một khoảng khá rời rạc, chỉ có điều thế núi
hơi nghiêng hình thành một góc chết, tôi không quan sát được tình hình
thật sự là như thế nào.