Bạn đang đọc: Đạo Mộ Bút Ký

Quyển 3 – Chương 37: Nhật ký

25/12/2023
 
 

Edit: Đậu Hũ

~0O0~

Hang động sắp sụp xuống, bất kể đá lớn đá nhỏ đều nhè đầu tôi mà đáp, chậm chân một giây là có nguy cơ chôn thây dưới hàng đống đá. Lâm vào
tình cảnh này, trước mắt có đường thoát đã tốt lắm rồi, làm gì còn sức
mà quan tâm đến chuyện khác. Tôi bèn kéo tay hắn mà gào tướng lên:
“Không thể cái con khỉ, không vào đó chẳng lẽ ở ngoài này chờ chết?”

Lão Dương nói: “Tình hình trong đó thế nào chưa rõ, cậu xem xét kĩ rồi tính sau!”

Tôi bảo hắn: “Thời gian đâu mà suy tính nhiều, cậu xem tình hình bây
giờ, dù bên trong có là đầm rồng hang hổ cũng phải đâm đầu vào.” Dứt lời liền lôi hắn chui vào trong động.

Lão Dương kiên quyết giằng tay lại, không cho tôi kéo hắn vào, nói:
“Cậu làm ơn nghe tôi một lần được không, động này thực sự không thể vào
được!”

Nói xong còn muốn lôi tôi ra ngoài, tôi
nổi cáu, vừa định hỏi hắn bộ muốn ở ngoài chờ chết à, bỗng một tảng đá
đột ngột sụp xuống, tôi vội vã buông tay, cả hai đều ngã ngửa. Tảng đá
“rầm” một tiếng chắn ngang giữa chúng tôi, trong chớp mắt đã lấp kín
cửa hang.

Tôi sợ mất mật, vội kêu to hỏi hắn có sao không, hồi lâu mới nghe
tiếng hắn rên rỉ trả lời: “Không sao hết, mẹ kiếp đầu bị đập một cú
thôi. Bên này vẫn chưa sụp, bên cậu thế nào?”

Tôi báo cho hắn biết tôi cũng không việc gì, rồi thuận tay đẩy tảng
đá thật mạnh, nhưng tảng đá chẳng thèm nhúc nhích tí gì. Biết là đường
về đã bị chặn, tôi bèn quan sát khắp bốn phía chung quanh. Ban đầu tôi
còn tưởng đây là một cái hang trên vách đá, đầu kia ắt là cửa ra, nhưng
bây giờ nhìn lại thì thấy đây là một không gian kín mít, chật như hũ
nút. Có lẽ nó là một khe nứt tự nhiên trong núi, mà trông còn có vẻ quen quen.

Đạp lên đống đá vụn đi lại vài bước, tôi chợt ngộ ra, nơi này vốn dĩ
cũng là một hang động hình thành sau vụ sạt lở, có điều vụ sạt lở này đã xảy ra được vài năm nên những thứ đáng phải sập cũng đã sập cả, trên
mặt đất toàn là đá vụn.

Lúc nãy tôi còn ngạc nhiên vì sao con cự xà kia lại mạnh đến thế,
quẫy đập có mấy cái đã khiến cả tầng đá cứng rắn vỡ nát tan hoang. Bây
giờ nghĩ lại mới vỡ lẽ, thì ra nơi này trước kia đã từng sạt lở một lần, sự cố vừa rồi tất nhiên sẽ gây ra tác động rất lớn tới các tầng đá xung quanh. Cho nên những khối nham thạch đó bề ngoài nhìn qua có vẻ chắc
chắn nhưng thực ra bên trong đã rạn nứt từ lâu, chỉ cần bị con cự xà đập vài cú là bung bét cả, sập xuống tạo thành một thông đạo thế này.

Tôi quan sát phía trên đỉnh đầu, phát hiện nơi này là khe hở giữa hai khối đá lớn bị đổ xuống, xếp vừa khít với nhau, trông chắc chắn vô
cùng, dù cho bên ngoài vẫn bị đập phá ầm ầm thì trong này cũng chỉ có
bụi đất rơi xuống.

Con cự xà kia đã dần dần đuối sức, vùng vẫy mỗi lúc một yếu hơn, cuối cùng cũng chịu nằm yên.

Hồn vía còn chưa tìm lại hết, tôi chợt nhớ ban nãy lão Dương còn kéo
tay tôi, nếu tôi không buông ra đúng lúc thì giờ này chắc đã thành một
cái bánh thịt rồi. Bực bội mà không có chỗ xả, tôi từ đằng sau tảng đá
nổi sùng mắng ra: “Vừa nãy cậu uống lộn cái thuốc quái quỷ gì thế? Suýt
nữa đã hại chết người ta rồi.”

Lão Dương bị tảng đá chặn bên ngoài, không sao vào được, cũng nói
vọng vào: “Tôi uống lộn thuốc cái gì chứ, sao cậu không nói bản thân
mình trái tính trái nết đi, bây giờ thì hay rồi, phải làm sao đây?”

Tôi bới bới mấy tảng đá, nhìn thấy ánh đèn pin của lão Dương chiếu
vào qua khe hở của mấy tảng đá. Có điều khối đá lớn nhất ít ra cũng to
bằng cả cái bàn bát tiên, trong khi khe hở lại có hạn, tôi có thể vươn
tay ra ngoài, nhưng chắc chắn không thể chui lọt cả người ra được.

Tôi lấy cục đá gõ gõ vài cái, cũng rơi ra vài mảnh vụn. Hai loại đá
có độ cứng giống nhau, phải vất vả lắm mới đập vỡ được. Lão Dương thấy
mớ đá dăm trên đầu lại bắt đầu rơi xuống, vội kêu tôi ngừng tay, nói:
“Cậu nhẹ tay một chút, còn gõ nữa không khéo nơi này sập xuống mất.”

Tôi bảo: “Vươn cổ ăn một đao, rụt cổ cũng dính một đao, không bị đè chết thì cũng đói chết, còn cân nhắc cái gì nữa.”

Lão Dương nói: “Khoan đã, chúng ta còn chưa tới đường cùng, cậu nhìn
quanh bốn phía xem, nếu phát hiện ra thứ gì đặc biệt thì nói với tôi
ngay.”

Tôi ngó quanh quất một vòng, nơi này tối như hũ nút, trong tầm nhìn chỉ thấy đá vụn, bèn bảo hắn trong này chẳng có gì cả.

 
 

The comment box
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Loading...