Ngân Hà hoang mang vì lần đầu tiên bước vào nơi làm dịch vụ kiểu như này. Nhận thấy nét mặt trầm tư của cô , ả tinh ý lắm liền lên tiếng :
– Rồi sẽ quen thôi em, tiền quan trọng hơn và có sức mạnh rất lớn trong gia đình nhà chồng em cũng như với xã hội này. Không có tiền thì chỉ có cạp đất mà ăn thôi em ạ.
Ngân Hà mủi lòng đáp :
– Dạ vâng em nghe theo chị, em không biết chị chỉ dạy thêm cho em chị nhé.
Tiếng chuông điện thoại rung lên làm Thuý đứng dậy nghe máy , đầu dây bên kia là tiếng gã thanh niên trẻ tuổi :
– Chị Thuý ! phòng số 308 đang yêu cầu người mới , chị xem điều người đi. Ông này là giám đốc công ty Q nổi tiếng, quen biết rộng đấy mà thằng cha này lại rất khó tính , chỉ thích gái có chồng rồi . Không lừa lão được đâu , chị xem có sắp xếp được không thì để em điều ” đào ” về
Thuý lầm rầm điều gì đó rồi quay sang cười bảo :
– Đấy ! Có khách gọi rồi . Ngân Hà vào làm giúp chị khách này em nhé. Nhớ là rót rượu cẩn thận , khách cho tiền thì cứ nhận nha !
Ngân Hà lắp bắp :
– Nhưng … nhưng.. em chưa biết phải làm gì chị…. chị…. cho em thư thư mấy ngày cho quen việc được không chị?
Thuý giả bộ dỗ dành :
– Em yên tâm , chị sẽ vào cùng em
Bị dồn vào thế chân tường , Ngân Hà hoang mang đáp :
– Dạ vâng chị ! Có chị đi theo em cũng yên tâm hơn !
Cánh cửa phòng 308 mở ra , bên trong là ánh đèn mờ cùng tiếng nhạc chát chúa dội đến đinh tai . Trên chiếc bàn với ngập rượu bia , một gã đàn ông cởi trần trùng trục . Gã vừa béo, vừa lùn người nung núc mỡ cảm tưởng như một con heo đang ngồi uống rượu . Thấy bóng Thuý dẫn theo một ” đào ” mới , gã híp cặp mắt ti hí nhìn Ngân Hà chòng chọc .
Cái nhìn đầy soi mói làm Ngân Hà chợt rùng mình nép sát sau lưng Thuý . Gã ngậm lệch điếu xì gà rồi hỏi giọng cụt lủn :
– Đúng ý anh bảo không đấy ?
Thuý gật đầu ngầm xác nhận , gã vỗ đùi đánh đét rồi bảo :
– Được ! Bao nhiêu anh cũng chi !
Thấy Thuý và gã cũng nở nụ cười nham hiểm , Ngân Hà bối rối run bần bật dựa vào bức tường sau lưng. Thuý kéo Ngân Hà ngồi xuống chiếc ghế sopha rồi đưa cho cô ly nước và bảo :
– Em uống đi cho nó bình tĩnh , tiếp rượu khách thì không được run lẩy bẩy như thế ! Nhớ chưa ?
Đoạn quay sang gã béo mà nháy mắt bảo :
– Vậy anh đợi em mười lăm phút, cho em nó bình tĩnh đã anh nhé. Lần đầu mà …
Sau khi uống xong ly nước Thuý đưa, Ngân Hà thấy choáng váng và không còn tỉnh táo. Trong cơn mê cô có cảm giác có ai đó đang dày vò thân thể minh nhưng cô không thể mở mắt và chống cự nổi.
Ngân Hà đâu biết ly nước mà cô uống,Thuý đã cho thuốc mê liều cao gấp đôi cho người bình thường .
Một tiếng sau Ngân Hà dần tỉnh lại thân thể mệt mỏi rã rời , không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Mở mắt ra đã thấy Thuý ngồi bên cạnh giả bộ quan tâm :
– Ôi ! Em tỉnh rồi à ? Em làm chị lo quá. Tự nhiên em lại lăn đùng ra ngất, may mà bây giờ em đã tỉnh. Chị lo quá đang định gọi cứu thương đưa em đi thăm khám . Em nghỉ thêm đi , hai tiếng nữa chị gọi anh Toàn đón em về.
Hai ngày sau đó , Ngân Hà cảm thấy bất an không muốn qua chỗ Thuý làm việc nữa nên lấy cớ bệnh nghỉ . Nhưng đâu có đơn giản vì với Thuý, Ngân Hà đang là cỗ máy để Thuý và gia đình chồng ả kiếm tiền, với lòng tham của Thuý thì mọi chuyện không thể dễ dàng dừng lại khi mục tiêu đặt ra là Ngân Hà phải kiếm thật nhiều , thật nhiều cho nhà ả .
Sáng ngày thứ ba , kể từ ngày đầu tiên cô bị bán đi .
Toàn bước chân vào phòng hất hàm hỏi vợ bằng giọng trịch thượng :
– Tại sao mày không tiếp tục đi làm, ở nhà ăn bám mãi sao.
Ngân Hà khẩn khoản lên tiếng :
– Em thấy công việc này không ổn, em là vợ anh là mẹ của con anh, anh thương em đừng ép em đi làm chỗ của chị ta nữa, em sẽ xin một công việc khác để làm.
Giọng Toàn vang lên trong sự vô cảm:
– Cái loại vô học như mày chỉ có làm gái thôi, mày không nghe lời tao và con Thuý thì liệu hồn.
Ngân Hà há hốc mồm lắp bắp không thành tiếng :
– Anh … anh …
Ting. .. ting …
Tiếng chuông tin nhắn kèm theo đó là một đoạn video quay lại toàn cảnh buổi sáng oan nghiệt hôm trước . Toàn giơ trước mặt vợ và rít lên :
– Nếu mày không đến làm việc cho con Thuý . Tao sẽ phát tán video của mày lên mạng. Hậu quả rất khó lường, để tao xem mày còn mặt mũi nào mà đòi đi xin việc ở cái đất Hà Thành này !
Ngân Hà trợn trừng mắt khi gã đưa đoạn video cô trần trụi bị lão giám đốc công ty Q dày vò .Ngân Hà khóc nấc lên thì gã thẳng tay tát cho cô mấy cái ngã lăn ra giường . Con quỷ đó chỉ vì tiền mà đem cả thân xác cô ra mà rao bán .
Ngày hôm sau
Tiếng Ngân Hà rít lên oán trách :
– Chị muốn gì thì nói thẳng ra đi. Tôi không nghĩ chị lại hiểm độc như vậy.
Thuỳ nhấc ly vodka đưa lên miệng nhấp một ngụm rồi bảo :
– Đơn giản lắm ! Em làm việc cho chị trong vòng ba tháng. Sau ba tháng chị sẽ xoá hết video. Chúng ta không ai liên quan đến ai nữa. Hãy nhớ em còn đứa nhỏ ở nhà , và không hay ho gì nếu mụ mẹ chồng của em thấy những cảnh đó đâu !
Vậy là Ngân Hà bắt đầu chính thức đặt chân vào công việc mang thể xác cho lũ đàn ông dày vò hằng ngày. Chín mươi ngày vô cảm, chín mươi ngày sống mà như đã chết. Nhưng Ngân Hà dằn lòng cố gắng sống tất cả là vì con, người con gái nhỏ bé nhưng sức sống mãnh liệt vô cùng . Tất cả cũng chỉ vì con
Ba tháng sau
– Giao kèo giữa tôi và chị đã đủ chín mươi ngày. Mong chị giữ đúng lời hứa.
Tiếng Ngân Hà cất lên lạnh lùng như cảnh báo . Thuý vui vẻ nở nụ cười thân thiện đáp lời :
– Em cứ yên tâm, chị nói được làm được, cám ơn em đã giúp chị ba tháng qua. Đây là ba chục triệu chị cho em để em phòng thân khi cần dùng đến. Chị cũng chỉ vì bị ép buộc, mong em hiểu cho chị.
Ngân Hà cầm xấp tiền rồi lầm lũi tiến ra cửa bắt xe ôm về nhà . Hôm nay Ngân Hà vui lắm vì hôm nay cô đã là người tự do, không còn phải làm theo sắp xếp của người khác nữa. Trên tay cô lỉnh kỉnh quần áo mới, giày dép mới cho thằng cu con. Nhưng oan trái nào chỉ dừng ở đó .
Vừa tiến vào nhà , mụ Liên đã hầm hầm sấc mặt chỉ thẳng vào mặt cô mà rít lên :
– Con chó cái. Tao không ngờ nhà tao lại đi rước cái loại đĩ thoã về làm dâu, mày làm xấu hổ nhà tao, làm nhục dòng họ nhà tao. Tổ sư cha bố con dân tộc, mày không được ăn học tử tế hẳn hoi nên mày đổ đốn, mày chán chồng nên mày đi ngửa ra cho đàn ông thiên hạ nó ngủ cùng mày.
Mụ Liên lao vào túm tóc kéo con dâu xềnh xệch ra cửa rồi gào lên :
– Ôi giời ơi là giời….. nhà tôi vô phúc… bà con ra đây mà xem cái bản mặt của nó ….. tưởng hiền lành thuần khiết , ai dè một phường đĩ thoã. Mày cút ra khỏi nhà tao. Cút ngay. Xéo ngay cho khuất mắt bà, đừng để bà nhìn thấy mặt mày thêm lần nào nữa biết chưa con chó cái.
Thằng Toàn cũng khệnh khạng vào hùa cùng mẹ nó chửi bới, sỉ nhục vợ mình không tiếc lời, Ngân Hà kinh hãi há hốc mồm , quỳ xuống và luôn miệng van lạy trước cặp mắt soi mói và tiếng xì xào không ngớt của hàng xóm .
Tiếng chửi bới , tiếng khóc lóc van xin cứ ầm cả khu phố lên . Ngân Hà bò rạp xuống đất hết ôm lấy chân bà Liên, lại ôm chân Toàn mà khóc lóc van xin :
– Con lạy mẹ… con xin mẹ…. không phải như mẹ nghĩ đâu. Con cũng chỉ vì bị lừa, bị ép buộc, mẹ thương con với mẹ ơi. Anh Toàn ơi , vì con anh nói với mẹ giúp em đi anh. Em xin anh ..