Tôi có dịp theo chân đoàn thanh niên tình nguyện của xã tới một khu vực làng chài ven sông. Mới đến đầu đê đã thấy những căn nhà lợp tôn lụp xụp được dùng làm chỗ ở của hàng chục hộ ngư dân. Theo nguồn tin chúng tôi nắm được, cuộc sống của người dân vùng này còn gặp nhiều khó khăn, hầu hết người ở đây đều không biết chữ. Nhân chuyến đi lần này, chúng tôi đến để trao tặng một vài phần quà nhỏ cho người dân và động viên các hộ dân cho trẻ nhỏ được đến trường. Những đứa nhóc tóc đỏ hoe vì cháy nắng, làn da ngăm sạm dưới ánh mặt trời nở nụ cười ngây thơ nhìn chúng tôi. Đáng lẽ tuổi này các em phải được đi học như bao bạn đồng trang lứa khác, nhưng vì nhiều nguyên do khác nhau mà lũ trẻ nơi đây chỉ quanh quẩn trên bến dưới thuyền, khi lớn lên lại nối nghiệp cha mẹ làm bạn với chài lưới.