Bạn đang đọc: Ma Nữ Ở Khu Giải Phóng

Phần 3

25/12/2023
 
 

Ngoài ra, con bé còn nghe thấy tiếng nước róc rách chảy đâu đó nữa.
Đến sáng bảnh mắt, tui mới hỏi kĩ con bé về đêm qua. 2 đứa lại ngồi phân tích, từ đợt con bé bắt đầu nằm mơ, nó ko nghe thấy tiếng ai gọi nó nữa, mà cứ nghe thấy tiếng nước chảy, hồi đầu nhỏ lắm, nó cứ nghĩ tiếng nước ở nhà vệ sinh (nhà vệ sinh chỗ đó của tui cách phòng tui 1 phòng là của ông với bác chủ nhà ở nhé) ko để ý, tới hôm qua thì nghe rõ lắm, cứ như ngay sát bên tai í. Thế là tui suy ra, chắc con ma đó chết đuối, dám lắm ấy chứ. Tui với con bé đó biết chuyện ko còn đùa được nữa, thế là chạy xuống nhà hỏi cô chủ nhà:
– Cô ơi, cho tụi cháu hỏi ở đây ngày xưa có phải có ai chết đuối ko ạ?
Cô chủ ngớ người một chút, rồi cảnh giác:
– Có chuyện gì à? Khu này làm gì có người nào chết đuối đâu.
Nhìn lại cũng đúng thật, khu tui ở một bên là nhà, 1 bên là con kênh đen ngòm, chưa đủ sâu để làm chết ai. Nhưng nhỡ đâu ko chết vì chết đuối thì chết vì mùi thối thì sao (1 nhánh của sông Tô Lịch mà)
– Dạ không, cháu chỉ hỏi thế thôi. Không có gì đâu cô.
Cô chủ cũng không hỏi nhiều, tụi tui lếch thếch đi lên. Tui cũng thắc mắc, thế quái nào mà tỏi ko làm gì được con ma nữ đó, con dao cũng chẳng tác dụng gì. Đúng là ăn hại. Sau này lướt truyện ma nhiều, mới biết để dao đầu giường cũng phải để đúng cách, nếu ko thì ko tác dụng gì, nhớ mang máng là dựng con dao ấy lên chứ ko để nằm xuống. Nhưng vẫn ko chịu dỡ mấy chùm tỏi xuống khỏi cửa sổ, dao vẫn kê đầu giường, dù sao lúc đó sợ rồi, cứ nghĩ mấy thứ đó ko tác dụng nhưng có còn hơn không.
Lại nói, tại sao chỉ mình con bé em tui nó thấy con ma đó, còn tui như bị mù điếc, ko nghe thấy ai gọi tui (dù tui trùng tên con bé đó), ko thấy con ma đó ở ngoài cửa sổ, ko mơ miếc gì về con ma đó dù ngày nào 2 chị em cũng thảo luận về nó, cứ như tui chẳng có tí liên quan nào đến mối quan hệ của con em tui với con ma đó, bị ra rìa rồi í. Nhiều lúc nghĩ mình cũng ganh lắm, muốn nhìn thấy ma 1 lần xem ra sao, có són nước đái như lời mọi người vẫn kể hay ko, nhưng nhiều lúc nghĩ lại, cũng thấy mình may mắn, ko bao giờ nhìn thấy cõi âm. Sau này mới biết, do con em tui nó ốm yếu, bệnh tật, nên bọn ma mãnh nó dễ tiếp cận, còn tui khoẻ như ri, ko đau yếu chi hết, khí Dương trội nên bọn ma nó chả làm gì được.
Tui bàn với con em, bảo nó về quê nói với mẹ để đi xem bói xem nó đang đối mặt với cái gì, vì mẹ nó hay đi hầu đồng nên chắc biết rõ vấn đề tâm linh này hơn mấy đứa ù ù cạc cạc như tui. Nhưng con em nó ko chịu, nó bảo nó ko muốn mẹ nó lo, mấy cả nó ko muốn về nhà lúc này, chuyện gia đình con em tui phức tạp lắm, kể nữa lại dài dòng, túm cái váy lại thì là lúc đó rất căng thẳng, con em tui nó chẳng muốn về chút nào.
Tui kéo một bà chị về ngủ cùng cho đỡ sợ, 3 người vẫn hơn 1 người. Phải nói, hồi đó cũng vui, cứ khi nào đứa nào buồn vệ sinh thì kéo đàn kéo đống đi ra hành lang, 1 đứa vào, 2 đứa đứng ngoài đợi, thay phiên nhau trông đi tè ), rồi lại nằm kể chuyện cười cho nhau nghe, phải nói bà chị kia của tui cũng có khướu kể, bả kể chuyện nào thì cười chảy nước mắt luôn chuyện ấy (cũng dân rock rít nhé). Nói chung rất vui.
Nhưng đến nửa đêm, tui giật mình tỉnh dậy vì tiếng con mèo nhà tui gào kinh quá, thì thấy con em tui lại mắt mở trừng trừng nhìn về phía cửa sổ, cái mặt nó vô hồn lắm, tui nhìn cũng hãi kinh, tui lay ngay bà chị dậy để bà ấy xem biểu hiện con em tui cho bà biết 2 chị em tui ko bịa chuyện. Quan sát con em 1 hồi, vẫn thấy nó mở trừng mắt nhìn về cửa sổ, tui ngó cái cửa sổ thì chẳng thấy cái gì cả, nhưng vẫn rợn rợn, tui gọi nó, nó chẳng thưa gì. Đến lúc vỗ mạnh vào vai kêu nó dậy, lúc đấy nó mới lại như tỉnh giấc, ngồi dậy ôm riết lấy tui với chị kia, hoảng loạn, khóc như chưa bao giờ được khóc. Lại còn bắt tui đi đóng cái cửa sổ vào. Tui cũng hơi ghê, nhưng vì lo cho con em, nên lấy hết can đảm bò ra khỏi giường, đóng cửa sổ. Ngó quanh nhà với gầm giường thì thấy con mèo nhà tui nấp sau gầm giường giương mắt nhìn tui, tui gọi nhất định ko ra, lại còn nghe thấy tiếng gừ trong cổ họng nó như đang đe doạ tui ấy. Tui cũng hãi, nhảy ngay lên giường, 3 chị em ngồi 1 góc, thấy lạnh lạnh người, da gà nổi hết lên, thì kéo chăn trùm kín người. Sau một hồi khóc lóc sốt hết cả ruột, tui với chị kia cũng dỗ được con bé nín, bắt nó kể xem nó thấy gì.
Nó lại thấy con ma nữ đó, con ma tóc mái cụt lủn, ko có lông mày, ko có răng đó vẫn nhe cái miệng toàn lợi là lợi ra cười với con em tui, nó cứ đứng đó cười mãi ko thôi, con em tui thì chết trân nhìn nó như bị thôi miên, cảm giác rất kinh và sợ hãi, nhưng nó ko tài nào động đậy được chân tay, ko tài nào mở miệng được, ko tài nào nhắm mắt được. Cho đến khi con em tui thấy tay con ma nữ đó ,bàn tay trắng ởn, ngón tay dài gấp đôi bình thường đầy xương xẩu, thò vào trong cửa sổ một cách từ từ, từ từ… thì con em tui được tui với chị kia lay tỉnh. Tui với chị ko ai nói câu gì, chỉ nhìn nhau, mắt xanh lại, sợ ko động đậy được. (Các thím nao ngồi vào lúc nửa đêm gần sáng kể chuyện ma cho nhau nghe, mà nhìn vào mắt nhau đi nhé, lúc đấy tởm lắm,)

 
 

The comment box
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Loading...